THƠ 22-12: CHUYỆN THÁNG MƯỜI HAIĐến ngày này tôi được kể cho nghe
Chuyện lúc trước: cuộc chiến tranh bắt buộc
Lớp lớp thanh niên ùn ùn tiến bước
Ra chiến trường với nhiệt huyết tràn căng
Chuyện kể lại rằng ngày ấy các anh
Xếp bút nghiên, xa mẹ hiền, em dại
Xa người yêu, bỏ việc làm hiện tại
Đi lên đường tròn nghĩa vụ người trai…
Những cuộc hành quân nối tiếp tháng ngày
Qua biên giới đến kampongcham, Xiemriep
Nơi kampongthoom, phnongpenh ác liệt
Anh vẫn vững lòng với trọng trách được giao
Nơi chiến trường nhiều lắm những gian lao
Lửa đạn, mưa bom dội ào trước mặt
Đôi nắm lương khô, nước bình, cơm vắt
Sốt rét rừng, mưa, nắng đến rồi đi…
Giây phút yên bình anh vẫn mãi khắc ghi
Cảnh giặc đốt, cướp, giết người dân vô tội
Những trẻ thơ ngây chưa từng biết nói
Những mẹ già hiền hậu khóc biệt ly…
Trong cuộc giao tranh anh chẳng ngại gì
Bờ sinh, tử không làm nao núng chí
Các anh ra đi vì non sông yêu quí
Mang lại hoà bình hạnh phúc vạn dân mong.
sưu tầm Thơ: Hạnh Ngọc